Thứ Tư, 15 tháng 8, 2018

Giai thoại hay nhất - P. 9


Tự bạch của Frederick Engels

Từ thập niên 60 của thế kỷ 19, ở Anh và Đức rất phổ biến một trò chơi là trả lời các câu hỏi trong album, tiếng Anh gọi là Confession, tiếng Việt gọi là Tự bạch. Dưới đây là Tự bạch của Phridrich Ăngghen, người cùng với Các Mác đã sáng lập và phát triển Chủ nghĩa cộng sản. Ông là tác giả nhiều tác phẩm kinh điển của chủ nghĩa Mác cũng như nhiều tác phẩm khoa học có giá trị. Ông cũng là đồng tác giả bản Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản cùng với Mác. Chúng ta đã từng biết đến những lời Tự bạch nổi tiếng của Các Mác nhưng Engels’ Confession thì chưa thấy ai dịch ra tiếng Việt.
Dưới đây là những câu trả lời ông viết trong album của Jenny, con gái Mác.
- Đức tính mà ông thích nhất?
Vui nhộn.
- Ở nam giới?
Biết quan tâm đến công việc của mình.
- Ở phụ nữ?
Không vứt đồ đạc bừa bãi.
- Đặc điểm chính của ông?
Biết một nửa tất cả mọi thứ.
- Quan niệm của ông về hạnh phúc?
Rượu vang Château Margaux sản xuất năm 1848.
- Quan niệm của ông về bất hạnh?
Đấy là khi phải đến nha sĩ.
- Thói xấu mà ông dễ tha thứ?
Không có chừng mực mọi kiểu.
- Thói xấu mà ông căm ghét?
Thói đạo đức giả.
- Ông có ác cảm với ai?
Những phụ nữ điệu bộ và kiêu căng.
- Người mà ông không thích nhất?
Spurgeon.
- Việc làm yêu thích của ông?
Trêu đùa và được trêu lại.
- Nam nhân vật yêu thích của ông?
Không có.
- Nữ nhân vật yêu thích của ông?
Có quá nhiều.
- Nhà thơ yêu thích của ông?
Reineke de Vos, Shakespeare, Ariosto.
- Nhà văn yêu thích của ông?
Goethe, Lessing, Dr Samelson.
- Loài hoa yêu thích của ông?
Hoa chuông xanh.
- Màu sắc yêu thích của ông?
Tất cả màu, kể cả Anilin.
- Món ăn nguội yêu thích của ông?
Salat.
- Món ăn nóng yêu thích của ông?
Món thịt hầm Ai-len.
- Câu châm ngôn yêu thích của ông?
Không có.
- Phương châm yêu thích của ông?
Ung dung tự tại.


Những câu nói nổi tiếng của Albert Einstein

Albert Einstein là một nhà vật lý học vĩ đại. Ông là cha đẻ của Thuyết tương đối và nhiều phát minh nổi tiếng khác, là người đi trước những nhà bác học khác của thời đại mình. Thế nhưng người đời gọi ông là thiên tài không chỉ vì những điều này. Nhà bác học Einstein còn là một nhà triết học hiểu rõ những qui luật của sự thành công và giải thích về điều này rất dễ hiểu. Dưới đây là một số câu trích từ vô số những câu nói nổi tiếng của ông. Những bài học mà mỗi người đều có thể sử dụng được trong cuộc sống của mình. 

1- Người không bao giờ sai lầm là người không bao giờ thử làm một việc gì đó mới mẻ.
Đa số người ta không muốn thử làm việc gì mới vì sợ sai lầm. Nhưng điều này không nên sợ. Người từng thất bại biết cách đạt đến sự thành công nhiều hơn cái người thành công ngay từ lần đầu tiên.
2- Học vấn – đó là thứ còn lại sau khi bạn đã quên tất cả những gì từng được dạy ở nhà trường phổ thông.
Sau 30 năm bạn sẽ quên hết tất cả những gì được dạy ở nhà trường phổ thông. Bạn chỉ nhớ những gì mà bạn tự học được.
3- Trong trí tưởng tượng của mình, tôi tự do vẽ như một họa sĩ. Trí tưởng tượng quan trọng hơn kiến thức. Kiến thức bị hạn chế. Trí tưởng tượng bao quát cả thế giới.
Khi bạn hiểu rằng loài người đã tiến rất xa so với thời đại nguyên thủy thì sức mạnh của trí tưởng tượng được phát huy đến mức tối đa. Những gì mà chúng ta có được hôm nay là nhờ trí tưởng tượng của cha ông chúng ta. Những gì chúng ta sẽ có được trong tương lai là nhờ trí tưởng tượng của chúng ta hôm nay.
4- Bí mật của sự sáng tạo là ở chỗ biết cách che giấu nguồn hứng khởi của mình.
Vẻ độc đáo của sự sáng tạo thường phụ thuộc vào việc bạn biết cách giấu nguồn cảm hứng của mình. Có thể có những người nổi tiếng cổ vũ và khích lệ bạn nhưng nếu như bạn ở trong tình trạng là cả thế giới đang nhìn vào bạn thì những ý tưởng của bạn phải tỏ ra độc đáo, có một không hai.
5- Giá trị của con người phải được xác định bằng cái mà người này mang lại chứ không phải bằng cái mà người này có khả năng đạt được. Hãy cố gắng trở thành người có giá trị chứ không phải người thành đạt.
Nếu nhìn vào những người nổi tiếng trên thế giới thì ta thấy rằng mỗi người trong số họ đều mang lại điều gì đó cho thế giới này. Cần đem cho để có thể nhận về. Khi mục đích của bạn là làm tăng những giá trị trong đời thì bạn đang bước lên thang bậc tiếp theo của cuộc sống.
6- Có hai cách sống: bạn có thể sống ra vẻ như sự kỳ diệu là điều không thể có và bạn có thể sống ra vẻ như tất cả mọi thứ trên đời này đều là sự kỳ diệu.
Nếu bạn sống ra vẻ như không có gì ở đời này là kỳ diệu thì bạn có thể làm tất cả những gì bạn muốn và không có gì cản trở bạn. Còn nếu bạn sống ra vẻ mọi thứ đều là điều kỳ diệu thì bạn có thể tận hưởng ngay cả những biểu hiện rất nhỏ nhặt của cái đẹp ở thế giới này. Nếu bạn đồng thời sống bằng cả hai cách thì cuộc đời bạn sẽ hạnh phúc và hiệu quả.
7- Khi nhìn lại mình và cách suy nghĩ của mình thì tôi đi đến kết luận rằng khả năng hình dung và trí tưởng tượng đối với tôi quan trọng hơn những khả năng tư duy trừu tượng.
Mơ ước về tất cả mọi thứ mà bạn có thể đạt được trong đời là một yếu tố quan trong của đời sống. Hãy để cho sự hình dung của bạn tự do thơ thẩn và tạo ra một thế giới mà bạn muốn sống ở đó.
8- Để trở thành một thành viên mẫu mực của đàn cừu, trước hết phải làm một con cừu.
Nếu bạn muốn trở thành một doanh nhân thành đạt thì bạn cần bắt tay vào việc kinh doanh ngay từ bây giờ. Muốn bắt tay làm nhưng sợ hậu quả thì bạn không làm được việc gì. Điều này cũng công bằng trong những lĩnh vực khác của đời sống: để chiến thắng, trước hết phải bắt đầu cuộc chơi.
9- Cần học thuộc luật chơi để rồi sau đó bắt đầu chơi tốt hơn người khác.
Bạn hãy học thuộc luật chơi và chơi tốt hơn người ta. Đơn giản là như tất cả mọi thiên tài.
10- Một điều rất quan trọng là không ngừng đưa ra những câu hỏi. Không phải vô tình mà trời ban cho loài người sự tò mò.
Những người thông minh bao giờ cũng đưa ra những câu hỏi. Bạn hãy tự hỏi mình và hỏi những người khác để tìm cách giải quyết. Điều này cho phép bạn biết được cái mới và phân tích độ lớn của mình.
Chúng tôi chọn 10 trong số những câu nói nổi tiếng của Albert Einstein về đời sống. Dưới đây xin chọn một câu không về lĩnh vực này mà có vẻ hơi chính trị nhưng có lẽ mỗi người sống trong thế giới này đều phải quan tâm và suy ngẫm.
- Tôi không biết được trong Chiến tranh Thế giới thứ ba người ta sẽ sử dụng loại vũ khí gì nhưng đến Chiến tranh Thế giới thứ tư thì người ta sẽ sử dụng gậy và đá để ném nhau.


Đời là một trò chơi

Trong một hôm đọc bài giảng ở trường Đại học nọ có một sinh viên hỏi vị giáo sư đọc bài giảng:

- Thưa thầy, thầy có thể bình luận điều gì về câu nói của nhà toán học cổ đại Pythagoras: “Đời giống như một ngày hội thể thao: một số người đến để thi đấu, một số đến để buôn bán còn những người hạnh phúc nhất là đến để xem”.
Vị giáo sư mỉm cười:
- Em muốn thầy bình luận về điều gì nào?
Cậu sinh viên nhún vai, nghĩ rằng giáo sư không có câu trả lời.
Nhưng vị giáo sư tiếp tục cười bảo:
- So sánh đời với ngày hội thể thao thì thầy cũng thích, nhưng trong một trận thi đấu bóng đá chẳng hạn thì cầu thủ, trọng tài, khán giả và người buôn bán còn nhiều hơn những gì mà Pythagoras đã liệt kê. Mà cuộc đời thì còn phức tạp hơn thế nữa.
Trong những cuốn vở ghi chép của các sinh viên người ta thấy họ thường xuyên so sánh cuộc đời với trò chơi, nhưng thường gặp hơn là sự vào vai của diễn viên nhà hát. Một câu thường gặp: “Tự bạn là tác giả kịch bản, là đạo diễn và là diễn viên chính của vở kịch lớn cuộc đời”.


Layla và Chàng điên

Layla và Chàng điên là một giai thoại tình yêu nổi tiếng ở vùng Trung và Cận Đông, trong thế giới Ả Rập nói chung, mà đặc biệt là ở Iran và Azerbaijan. Giai thoại này dựa trên câu chuyện có thật của chàng trai tên Qays ibn al-Mulawwah ở miền bắc bán đảo Ả Rập, sống dưới triều đại Umayyad thế kỷ thứ 7, yêu cô gái tên là Layla. Đây là câu chuyện tình yêu nổi tiếng thế giới, cả phương Đông cũng như phương Tây. Layla và chàng điên là đề tài của vô vàn tác phẩm thơ, ca, nhạc, họa nổi tiếng thế giới.
Qays ibn al-Mulawwah là nhà thơ người Bedouin yêu Layla ibn bint Mahdi Sa'd là người cùng bộ lạc. Chàng trai làm thơ ca ngợi tình yêu dành cho Layla. Sau đó chàng xin phép bố của Layla để cưới cô làm vợ thì bị từ chối vì theo phong tục của bộ lạc, điều này sẽ làm chia rẽ bộ tộc. Sau đó Layla được gả cho một người đàn ông khác. Khi nghe tin Layla sắp lấy chồng thì Qays liền bỏ nhà đi vào sa mạc, người thân và gia đình hết sức thuyết phục chàng nhưng không thể, họ đành để đồ ăn cho chàng giữa sa mạc. Đôi khi họ nhìn thấy chàng đang đọc thơ về Layla cho chính mình hoặc dùng gậy viết thơ lên cát. Còn Layla theo chồng về Iraq, sau một thời gian đã đổ bệnh và chết. Sau đó một thời gian người ta cũng tìm thấy xác của Qays nằm trên mộ của một người phụ nữ không rõ danh tính. Chàng đã viết ba dòng thơ cuối cùng lên phiến đá trên mộ. Phần lớn thơ của Qays ibn al-Mulawwah được viết trước ngày chàng trở thành người điên. Người đời hiểu rằng Qays trở thành điên là vì tình, bởi thế họ gọi Qays là “Chàng điên Layla” hoặc đơn giản là Majnun.
Giai thoại Layla và chàng điên cũng giống như Romeo và Juliet, phổ biến trên một không gian rộng và một thời gian dài như vậy nên chuyện có nhiều dị bản cũng là điều dễ hiểu. Ở Ấn Độ người ta cho rằng Layla và Majnun đã từng trốn đến một ngôi làng vùng Rajasthan trước khi chết. Mộ của hai người ở Anupgarh thuộc huyện Sriganganagar (ngày nay là quận Ganganagar, bang Rajasthan). Theo truyền thuyết ở vùng thôn quê thì hai người đã chạy trốn về những nơi đó rồi chết. Hàng năm có hàng trăm cặp uyên ương từ khắp nơi về đây tham dự hội chợ hai ngày trong tháng sáu.
Một dị bản khác thì kể rằng Layla và Majnun cùng học một lớp. Majnun yêu Layla và bị thầy giáo đánh vì không chú ý nghe bài giảng. Nhưng có một điều kỳ diệu đã xảy ra: Majnun bị đánh nhưng Layla bị chảy máu. Tin này đến tai những người lớn tuổi, làm cho hai gia đình không cho hai người gặp nhau. Họ bị cấm gặp nhau suốt thời tuổi thơ và chỉ đến khi hai người trưởng thành họ mới có dịp gặp lại. Một người anh của Layla tên là Tabrez cấm Layla gặp gỡ với Majnun. Tabrez cãi nhau với Majnun và trong một cơn điên cuồng vì tình yêu không kiềm chế được, Majnun đã giết chết Tabrez. Majnun bị bắt và bị kết án chịu ném đá cho đến chết của dân làng. Layla đồng ý đi lấy chồng khác nhưng với điều kiện nếu như Majnun được bảo toàn tính mạng. Layla đi lấy chồng nhưng lòng chỉ hướng về Majnun. Chồng của Layla biết chuyện này đã lồng lộn phát ghen và đã tìm đến sa mạc, nơi giam giữ Majnun. Người chồng của Layla đã sỉ nhục Majnun cho đến chết. Người đời kể rằng chính ngay trong cái khoảnh khắc, khi thanh kiếm của chồng Layla đâm trúng tim của Majnun thì Layla cũng ngã vật xuống và chết ở nhà chồng. Cảm kích trước câu chuyện tình yêu cảm động, người làng đã chôn hai người gần nhau. Cả chồng và những người cha của họ cũng đã cầu nguyện cho cuộc sống yên bình của hai người ở bên kia thế giới. Theo truyền thuyết, Majnun và Layla lại gặp nhau ở trên trời, nơi mà họ được yêu nhau mãi mãi.
Từ câu chuyện dân gian Ả Rập “Layla và Majnun” đã đi vào văn học Ba Tư. Người đầu tiên trong số các nhà thơ Ba Tư viết về câu chuyện tình của Layla và Majnun là nhà thơ Rudaki, thế nhưng câu chuyện thực sự nổi tiếng sau khi trường ca Layla và Majnun của nhà thơ Nezami (thế kỷ thứ 12) ra đời. Nezami thu thập tất cả những chi tiết thần bí lẫn đời thường của câu chuyện rồi mô tả thành một bức tranh sống động về hai người yêu nhau. Bằng trường ca Layla và Majnun, Nezami đã có sự ảnh hưởng lớn đến nền văn học Ba Tư, nhiều nhà thơ Ba Tư sau đó đã đi viết về đề tài này. Trường ca Layla và Majnun của Nezami mang nhiều nét riêng biệt của văn hóa Ba Tư về quan hệ giữa các nhân vật, về thời gian, nơi chốn vv… Trong trường ca này Layla và Majnun quen biết nhau và họ rơi vào một tình yêu tuyệt vọng từ ngày còn ngồi trên ghế nhà trường. Họ yêu nhau tha thiết nhưng không thể gặp nhau công khai vì một sự hằn thù giữa hai gia đình và Layla bị gia đình buộc đi lấy người khác. Bằng cốt truyện như vậy, câu chuyện Layla và Majnun trở thành một bi kịch của tình yêu bất tử mà 400 năm sau đó William Shakespeare cũng đi theo cách này trong bi kịch Romeo và Juliet. Có những ý kiến, bị các nhà nghiên cứu Shakespeare phản bác, cho rằng bản dịch trường ca Layla và Majnun của Nezami đã có ảnh hưởng đến William Shakespeare khi ông viết Romeo và Juliet.
Theo truyền thống văn hóa Ả Rập, tình yêu của Layla và Majnun được gọi là tình yêu trinh khiết – nghĩa là những người yêu không bao giờ cưới và chưa bao giờ ân ái với nhau về mặt thể xác. Mô-típ này trở thành phổ biến hầu như khắp thế giới, những câu chuyện tình yêu như “Qays và Lubna”, “Kuthair và Azza”, “Marwa và Al Majnoun Al Faransi”, “Antara và Abla” đều sử dụng mô-típ này. Nhà nghiên cứu người Ba Tư Hekmat thống kê được không dưới 40 phiên bản tiếng Ba Tư và 13 phiên bản tiếng Thổ Nhĩ Kỳ của câu chuyện tình “Layla và Majnun”. Còn nhà thư mục Vahid Dastgerdi thì cho rằng nếu đi tìm ở các thư viện khắp thế giới thì sẽ có không dưới 1000 phiên bản của “Layla và Majnun”.


Osho về Phụ nữ

Phụ nữ cần yêu thương chứ không phải hiểu. Đấy là điều cần biết trước tiên. Cuộc đời bí ẩn đến mức mà ta không thể nào đạt đến đỉnh cao, không thể nào nhìn thấy chiều sâu của điều bí ẩn. Mọi biểu hiện của cuộc sống – đàn ông, phụ nữ, cây cối, động vật hay chim chóc – đấy là đối tượng nghiên cứu của các nhà bác học chứ không phải của các nhà thần bí. Tôi không phải là nhà bác học. Tự thân khoa học là điều bí ẩn đối với tôi, và hôm nay các nhà bác học bắt đầu thừa nhận điều này. Hôm nay họ từ chối những tuyên bố sai lầm trước đây, rằng có một lần họ nhận thức được những bí mật của tất cả, rằng cần nhận biết… Đàn ông – đấy là điều bí ẩn, phụ nữ - đấy là điều bí ẩn, tất cả mọi sinh linh là điều bí ẩn và tất cả những cố gắng mở ra đều thất bại…

Có thể tận hưởng cuộc sống, có thể vui mừng, có thể trở thành một phần bí ẩn của cuộc sống, nhưng không phải hiểu nó, một khi ta chỉ là người quan sát bên ngoài thì không thể. Tôi không hiểu được chính bản thân mình. Đối với tôi điều bí ẩn lớn nhất là bản thân tôi. Nhưng tôi có thể nói với bạn một vài gợi ý.
Bác sĩ thần kinh là người nhận được món tiền không nhỏ để đi hỏi bạn những câu hỏi mà vợ hỏi bạn không mất tiền.
Những chìa khóa của hạnh phúc: bạn có thể nói về tình yêu, về vẻ thùy mị dịu dàng, về nỗi đam mê nhưng bạn chỉ cảm thấy thỏa mãn cao độ khi sau tất cả những thứ này bạn chưa đánh mất những chiếc chìa khóa của mình.
Phụ nữ đầu tiên chống trả sự tấn công của đàn ông còn sau đó cắt đứt đường rút lui của họ.
Nếu bạn muốn thay đổi phụ nữ, hãy đồng ý với nàng. Nếu bạn muốn biết rằng phụ nữ thật sự khôn ngoan thì hãy nhìn nàng chứ không phải nghe nàng nói.
Một phụ nữ chạy đến nói với người cảnh sát:
- Anh có nhìn thấy người đàn ông bên kia đường không, anh ta làm tôi bực mình.
- Tôi lúc nào cũng quan sát – người cảnh sát trả lời – người đàn ông kia thậm chí không hề nhìn sang phía chị.
- Chính vì thế mà tôi bực mình.
Bí ẩn bao trùm lên tất cả: thà tận hưởng cuộc đời còn hơn là tìm cách hiểu nó. Cuối cùng thì kẻ tìm cách hiểu cuộc đời hóa ra là kẻ dại dột, còn kẻ tận hưởng nó trở thành nhà thông thái và tiếp tục nhận được sự thỏa mãn vì rằng người này càng nhận thức được sự bí ẩn của tất cả những gì ở quanh ta. Sự hiểu biết vĩ đại nhất là không nên hiểu ra cái gì cả, rằng tất cả đều bí ẩn và diệu kỳ. Đối với tôi đấy là sự bắt đầu của tôn giáo cuộc đời.
Làm ơn giải thích về sự khác nhau giữa đàn ông và phụ nữ.
Đa số sự khác nhau giữa đàn ông và phụ nữ đã có hàng ngàn năm. Những điểm khác nhau này không đóng vai trò quan trọng trong thiên nhiên nhưng tồn tại một số điểm khác biệt mang lại cho chúng vẻ đẹp duy nhất và cá tính. Ta có thể đếm một cách dễ dàng.
Một trong số các bí ẩn đó là phụ nữ, khác với đàn ông, có thể mang lại sự bắt đầu của một cuộc đời mới. Theo ý nghĩa này, đàn ông có vị trí phụ thuộc và sự phụ thuộc này đóng vai trò quan trọng trong sự khống chế của đàn ông đối với phụ nữ. Toàn bộ yếu điểm này được thể hiện theo cách sau: đàn ông cố gắng giành sự vượt trội của mình, tự lừa dối mình và thiên hạ. Đàn ông hàng thế kỷ đè nén thiên tài và những khả năng của phụ nữ để chứng minh cho mình và cho thiên hạ rằng đàn ông vượt trội phụ nữ.
Chính vì phụ nữ mang thai và sinh con trong chín tháng, họ dễ bị tổn thương và cần sự bảo vệ của đàn ông. Còn đàn ông tận dụng điều này một cách xấu xa nhất. Nhưng sự khác nhau ở đây chỉ về mặt sinh lý, hoàn toàn không phải là sự khác nhau cơ bản…
Dù sao, sự khác nhau thực sự giữa đàn ông và phụ nữ là có thật và chúng ta cần đi tìm trong vô vàn những sự khác biệt. Một trong số đó, theo tôi, là ở chỗ phụ nữ có tình cảm sâu sắc hơn đàn ông. Tình yêu của đàn ông, khác với tình yêu của phụ nữ, chỉ để thỏa mãn nhu cầu sinh lý. Tình yêu của phụ nữ mạnh hơn, cao hơn và đầy ắp tình cảm. Điều này giải thích tại sao phụ nữ một chồng còn đàn ông đa thê. Đàn ông muốn có tất cả phụ nữ trên đời, mà cũng chưa thỏa mãn. Sự không mãn nguyện của đàn ông không có giới hạn. Phụ nữ có thể hạnh phúc và thỏa mãn với một người đàn ông, vì rằng nàng không nhìn vào cơ thể của đàn ông mà quan tâm đến những phẩm chất của tinh thần. Phụ nữ yêu không phải người có cơ bắp đẹp mà yêu người có cái để có thể phục tùng (charisma), người có nét hấp dẫn mà không giải thích được, yêu cái điều bí ẩn mà nàng muốn nhận biết. Phụ nữ muốn người mình lựa chọn không chỉ là đàn ông mà là một sự bất ngờ trên bước đường nhận thức. Về mặt sinh lý, đàn ông rất yếu đuối, đàn ông chỉ đạt được cực khoái một lần. Phụ nữ vượt xa đàn ông về mặt này. Phụ nữ có khả năng đạt được cực khoái rất nhiều lần. Đây là một vẫn đề đau đấu. Đàn ông cảm thấy khoái cảm cục bộ đưa đến cảm giác chỉ trong vùng sinh dục (genital). Khoái cảm của phụ nữ, khác với đàn ông, bao trùm tất cả. Toàn bộ cơ thể của phụ nữ là vật dục, nàng có thể nếm trải những cảm giác đặc biệt một nghìn lần mạnh mẽ hơn, sâu lắng hơn, rõ ràng hơn. Nhưng bi kịch ở một điều rằng, cơ thể phụ nữ cần có sự chuẩn bị mà đàn ông thì không quan tâm đến điều này, đàn ông không bao giờ cảm thấy thú vị vì điều này…
Để phụ nữ nhận được khoái cảm một cách đầy đủ, đàn ông cần phải học cách dạo đầu, chuẩn bị cho trò chơi tình ái, đàn ông không nên vội vàng ngủ thiếp. Tình yêu của đàn ông cần như nghệ thuật. Để cho cuộc gặp gỡ của hai người cần có nơi chốn đặc biệt, cần một lâu đài tình ái, nơi có không khí ngát hương, nơi không có ánh sáng mạnh mà chỉ có ánh sáng của những ngọn nến. Gần gũi với phụ nữ chỉ khi trong tâm trạng hưng phấn và vui vẻ để cùng nhau chia sẻ niềm hạnh phúc. Nhưng thường xuyên xảy ra một điều rằng trước cuộc gặp ái ân phụ nữ và đàn ông đi cãi nhau. Điều này đầu độc tình yêu. Tình yêu giống như một thỏa thuận ngừng bắn – dù chỉ trong buổi tối này. Nếu khác đi thì đó là vụ hối lộ, là gian dối.
Đàn ông cần biết ân ái giống như người họa sĩ vẽ tranh, khi mà con tim tùy theo ý, hay giống như văn, thi sĩ khi sáng tác thơ, văn hay giống như nhạc công khi chơi một bản đàn tuyệt diệu. Với cơ thể của phụ nữ cần xử sự giống như nhạc cụ, nghĩa là như vốn có. Khi đàn ông cảm thấy niềm vui thì ân ái trở thành không chỉ là sự giải thoát, là sự thư giản, là liều thuốc ngủ. Đàn ông đang chơi trò chơi tình ái. Đàn ông khiêu vũ với phụ nữ, hát với nàng theo điệu nhạc du dương trong lâu đài tình ái. Tình yêu  cần trở nên một thứ rất thiêng liêng. Một khi tình chưa trở thành thiêng liêng thì trong đời thường sẽ chẳng có gì thiêng liêng hết cả. Điều này trở thành sự khởi đầu của cái được gọi là siêu nhận thức.
Tình yêu không chịu đựng sự cưỡng bức, tình không phụ thuộc vào sự gắng sức của con người. Tình yêu không nên khởi đầu từ trí tuệ. Con người ăn chơi, nhảy múa, hát hò, hưởng lạc, tình yêu là một phần của niềm vui bất tận. Tình tuyệt vời khi tình tự đến. Tình yêu tự do sẽ nở hoa. Tình yêu cưỡng bức là quái gỡ…
Những điều khác biệt này hoàn toàn tự nhiên, chúng không can hệ gì với thành kiến. Và còn những điều khác biệt khác nữa. Thí dụ, phụ nữ thiên về tình cảm hơn đàn ông… Phụ nữ điềm đạm hơn, chịu đựng hơn, bình tĩnh hơn, phụ nữ biết chờ đợi. Rất có thể rằng, chính nhờ những phẩm chất này mà phụ nữ có sức đề kháng bệnh tật tốt hơn nên họ sống lâu hơn. Phụ nữ sẽ bổ sung cho đàn ông bằng vẻ bình thản và sự tinh tế của mình. Phụ nữ có khả năng bao trùm lên đàn ông bầu không khí của sự ấm cúng và tĩnh lặng. Nhưng đàn ông thực sự sợ hãi và không muốn bầu không khí này. Điều này xuất phát từ sự sợ hãi rơi vào phụ thuộc. Bởi thế, bao đời nay đàn ông luôn giữ khoảng cách với phụ nữ. Đàn ông sợ hãi, vì nhận thức sâu sắc từ bên trong rằng phụ nữ có giá trị hơn. Phụ nữ có khả năng mang lại cuộc đời mới. Chính phụ nữ, chứ không phải đàn ông, được thiên nhiên chọn làm sự kế tục nòi giống…
Trong kinh Upanishad có thể gặp lời răn dạy rất lạ lùng cho những cặp vợ chồng trẻ. Họ đi tìm hiểu Upanishad để tìm hạnh phúc. Kinh nói với cô gái bằng những lời: “Hy vọng con sẽ trở thành mẹ của 10 đứa trẻ, còn đứa con thứ 11 sẽ là chồng của con. Một khi con chưa trở thành mẹ của chồng mình thì con chưa thể là một người vợ thủy chung”. Những lời rất lạ lùng, nhưng chúng là chìa khóa để mở ra sự hiểu biết về con người của tâm lý học hiện đại: mỗi người đàn ông đều đi tìm trong phụ nữ người mẹ của mình còn mỗi người phụ nữ đi tìm trong đàn ông một người cha. Điều này giải thích những cuộc hôn nhân tan vỡ: trong cuộc hôn nhân này không thể tìm được người mẹ của mình. Bạn cưới một phụ nữ về nhà mình không phải để làm mẹ, nàng muốn làm một người vợ, người tình của bạn. Nhưng ân huệ của Upanishad có từ 5 hay 6 ngàn năm trước là đưa ra sự giải thích một hiện tượng của tâm lý học hiện đại. Phụ nữ, dù là ai đi nữa, thiên nhiên đã chỉ định vai trò của người mẹ. Hệ thống phu tử là do con người nghĩ ra, không tự nhiên… Nhưng mẹ thì không thay đổi. Các nhà bác học đã từng tiến hành thí nghiệm: họ đảm bảo đầy đủ mọi thứ cần thiết cho những đứa trẻ sơ sinh – đồ ăn, thuốc men, sự chăm sóc cần thiết… theo như những thành tựu khoa học mới nhất của các ngành khoa học khác nhau, nhưng thật lạ lùng, những đứa trẻ còi cọc, thậm chí chỉ sau 3 tháng đều chết hết. Trong quá trình thử nghiệm trên người ta tìm thấy rằng cơ thể của người mẹ, hơi ấm của người mẹ là những thứ không có gì thay đổi được để cho cuộc đời mới phát triển. Trong vũ trụ mênh mông và giá lạnh, hơi ấm của người mẹ là điều kiện tiên quyết cho sự tồn tại của đứa bé, còn nếu khác, nó sẽ cảm thấy mình bị bỏ rơi. Nó sẽ đau ốm và sẽ chết…
Đàn ông không nên cảm thấy mình thấp kém hơn phụ nữ. Sự so sánh sẽ tự xuất hiện bởi vì chúng ta coi đàn ông và phụ nữ như hai bản thể khác nhau. Nhưng họ đều thuộc về một loài người, những phẩm chất của họ bổ sung cho nhau. Họ cần có nhau, và chỉ cùng nhau họ tạo ra một tổng thể hài hòa. Cần đối xử với cuộc đời một cách tĩnh lặng. Sự khác biệt – đấy không phải là sự mâu thuẫn. Chúng hỗ trợ cho nhau. Người phụ nữ yêu bạn có thể góp phần tăng cường những khả năng sáng tạo của bạn, là nguồn cảm hứng cho bạn đạt đến những đỉnh cao mà thậm chí trước đây bạn chưa từng mơ ước đến, và nàng không đòi lại một thứ gì. Nàng chỉ cần tình yêu của bạn, và đó là một quyền lợi tự nhiên.
Nhiều sự khác biệt giữa phụ nữ và đàn ông gắn liền với chế định. Cần duy trì những sự khác biệt, vì rằng chính sự khác biệt làm cho đàn ông và phụ nữ cần nhau nhưng không nên sử dụng chúng với mục đích xét đoán nhau. Tôi ao ước cho đàn ông và phụ nữ trở thành một cơ thể thống nhất trong khi vẫn hoàn toàn tự do, bởi vì tình yêu không bao giờ biến thành ách nô lệ mà tình yêu mang lại tự do. Chỉ khi đó chúng ta có thể làm cho thế giới tốt đẹp hơn. Một nửa thế giới không được phép thể hiện mình – đấy là phụ nữ, là nửa thế giới có nguồn năng lượng dự trữ to lớn để thay đổi thế giới. Một nửa này có thể biến thế giới thành một thiên đường.
Phụ nữ cần tìm thấy trong tâm hồn mình tiềm năng và phát triển nó, khi đó phụ nữ sẽ có một tương lai tươi sáng. Đàn ông và phụ nữ không nên so sánh, họ là duy nhất. Sự gặp gỡ của hai sinh vật duy nhất sinh ra điều kỳ diệu.


Osho về đàn ông

Sự giải phóng con người vẫn còn chưa được thực hiện. Không chỉ phụ nữ, mà đàn ông cũng cần sự giải phóng khỏi quá khứ, khỏi sự nô lệ trước cuộc sống và những chế định xã hội mà mọi tôn giáo nhồi nhét từ hàng ngàn năm nay. Những nhà tôn giáo, những nhà chính trị trở thành nguyên nhân của sự chia rẽ con người. Họ làm cho con người muôn thuở có cảm giác lầm lỗi, xa cách với chính bản thân mình và thường xuyên có sự xung đột bên trong ở mọi lĩnh vực của đời sống, xung đột giữa thể xác và tâm hồn, giữa vật chất và tinh thần, giữa duy tâm và duy vật, giữa khoa học và tôn giáo, giữa đàn ông và phụ nữ, giữa phương Đông và phương Tây…
Có thể sống qua cuộc đời bằng hai cách: hoặc như một rô-bốt, hoàn toàn cống hiến cho khoa học, kỹ thuật, toán học, kinh tế… hoặc là tiếp nhận cuộc sống như một bản trường ca, dâng hiến cho nghệ thuật, âm nhạc, cho cái đẹp, tình yêu… Mỗi con người từ bé được dạy cho sự ganh đua, nơi người ta chạy theo tiền bạc, thành tích, danh vọng, quyền lực, địa vị. Từ bé con người được dạy phải theo gương bố mẹ, thầy cô, theo gương những thầy, những cha, những nhà chính trị mà không bao giờ được hỏi lại họ. Bằng cách như vậy, con người từ bỏ bản tính thiên nhiên của mình, sự tồn tại của mình, đánh mất sự ngây thơ của trẻ con và khả năng sáng tạo. Con người bị tách khỏi tiềm năng sáng tạo bẩm sinh, khả năng yêu, vui đùa và hưởng lạc cuộc sống… Xã hội biến con người thành một sinh vật vô cảm và thiếu sức sống. con người đánh mất lòng trắc ẩn bẩm sinh, đánh mất vẻ dịu dàng, tình yêu và linh cảm, trở thành một rô-bốt vô cảm chỉ biết đuổi theo mục tiêu. Xã hội dạy đàn ông làm người “mạnh mẽ”, nghĩa là kiềm chế ở họ những phẩm chất của phụ nữ như vẻ dịu dàng, sự nhạy cảm, tình yêu và lòng trắc ẩn. Ở mỗi người đàn ông có một phần của phụ nữ - đó là sự vô thức của phụ nữ hoặc là một nửa sự nhận thức cấu thành mà trong suốt hàng ngàn năm đàn ông đè nén ở trong mình.
Osho chỉ ra cách sống qua cuộc đời theo cách thứ ba – theo phương pháp thiền. Trước tiên cần nhận thức tầm quan trọng của thiền để biến đàn ông trở thành một nhân cách. Thiền là chất xúc tác, là quá trình phát triển bên trong. Thiền tạo ra sự hài hòa, cân bằng phần đàn ông và phụ nữ ở trong mỗi con người. Thiền dạy cho chúng ta tận hưởng cuộc sống trong vẻ đa dạng của nó, trong mối liên hệ hài hòa của thể xác, tâm hồn và trí tuệ, của vật chất và tinh thần, của thế giới bên ngoài và thế giới bên trong. Ngày nay đàn ông đang khủng hoảng sâu sắc. Trước những mối hiểm họa toàn cầu có một câu hỏi đặt ra: “Adam, ngươi sẽ làm gì tiếp theo?” Những giới hạn của sự phát triển đã từ lâu chạm đến, lòng tin vào sự tiến bộ của khoa học đã bị lung lay. Tất cả những cuộc cách mạng từ bên ngoài đều nếm mùi thất bại. Đã đến lúc cần một cuộc cách mạng từ bên trong. Một khi chúng ta chưa từ bỏ sự thiếu nhận thức, chưa từ bỏ cuộc sống rô-bốt, một khi mỗi người chưa biết yêu thương mình, chưa nhận thức ra và chưa kính trọng chân lý tự nhiên thì thế giới này chưa có cơ hội thoát khỏi sự hủy hoại toàn cầu. “Để hiểu mình, đàn ông cần một tâm lý mới” – Osho khẳng định như vậy. Cần nhận thức sâu sắc rằng “đàn ông – không chỉ là đàn ông, và phụ nữ - không chỉ là phụ nữ, mỗi người đàn ông – đó là đàn ông và phụ nữ, còn mỗi người phụ nữ - đó là phụ nữ và đàn ông. Trong mỗi Adam có Eva và trong mỗi Eva có Adam. Về bản chất, không ai chỉ có mỗi Adam và không ai chỉ có mỗi Eva. Tất cả chúng ta là Adam-Eva. Và đấy là phát minh vĩ đại nhất trong những phát minh của con người. Vì rằng người ta buộc đàn ông từ chối và kết án những phẩm chất phụ nữ ở bên trong mình, đàn ông đè nén phần phụ nữ của mình, và điều này thể hiện ở sự phân biệt đối xử với phụ nữ khắp thế giới. Một khi đàn ông chưa tìm thấy phần phụ nữ của mình thì đàn ông chưa thể thoát khỏi sự tìm kiếm những phẩm chất phụ nữ ở bên trong mình, ở thế giới bên ngoài, ở người phụ nữ. Đàn ông cần phục hồi phần phụ nữ ban đầu để đạt được sự hài hòa bên trong và trở thành người đầy đủ.
“Đối với tôi, người đàn ông hiện đại là kẻ nổi loạn đi tìm gương mặt thật của mình. Đấy là người sẵn sàng vứt bỏ tất cả mặt nạ, tất cả vẻ vờ vĩnh, thói giả nhân giả nghĩa và chứng minh cho thiên hạ biết rằng anh ta là ai trên thực tế. Không quan trọng rằng người ta sẽ yêu mến hay chửi bới, quí trọng hay bêu rếu, đưa lên ngai vàng hay đóng đinh trên cây thập ác. Trở thành chính mình – đấy là ân huệ lớn nhất ở cuộc đời. Ngay cả nếu như người như thế bị đóng đinh trên cây thập ác thì anh ta vẫn cảm thấy mãn nguyện vì đã thực hiện nhiệm vụ của mình. Đấy là người chân thành, nhận thức được tình yêu và lòng trắc ẩn, đấy là người hiểu rằng thiên hạ mù quáng, thiếu nhận thức, rằng người ta mơ màng trong giấc mộng tâm linh.
Đôi khi tôi cảm thấy mình là đàn ông, đôi khi – là phụ nữ. Điều này liệu có bình thường không? Hay là tôi đang nổi loạn?
Mỗi con người mang trong mình một phần đàn ông và một phần phụ nữ. Cần nhận thức điều này. Thật hay rằng bạn có một cảm xúc tương tự, đấy là sự thấm sâu vào bản chất của mình. Mỗi con người có những nét đàn ông và phụ nữ nhưng một khi trong xã hội còn những thành kiến, chúng ta được giáo dục rằng đàn ông – là đàn ông, còn phụ nữ – là phụ nữ. Đấy là lập luận giả dối, trái ngược với bản tính thiên nhiên của con người. Nếu đàn ông khóc thì người ta sẽ nói: “Đừng rống lên, anh không phải là phụ nữ”. Đấy là điều vô lý (nonsense), đàn ông có bấy nhiêu tuyến lệ như phụ nữ. Giá như thiên nhiên phản đối bạn khóc thì đã không trang bị cho bạn bấy nhiêu tuyến lệ. Theo nghĩa này, xã hội hiện đại là xã hội trấn áp. Nếu một cô gái cư xử theo kiểu đàn ông, nếu cô ta tỏ vẻ kiêu ngạo thì những người xung quanh nghĩ rằng cô ta không bình thường. Thiên hạ gọi cô là thằng lõi con chứ không phải cô gái. Thật là chuyện nhảm nhí! Sự phân chia như vậy có những nguyên nhân chính trị và xã hội. Người ta buộc phụ nữ suốt 24 giờ trong một ngày đêm đóng vai phụ nữ, còn đàn ông – đóng vai đàn ông. Điều này trái ngược với tự nhiên và trở thành nguyên nhân của vô vàn sự bất hạnh trên đời. Đôi khi đàn ông cần làm một người dịu dàng, nữ tính. Đôi khi chồng cần trở thành người vợ, còn vợ - người chồng. Đấy là thiên bẩm của con người. Trong trường hợp như vậy sự hài hòa sẽ nhiều hơn. Nếu đàn ông không bị đòi hỏi làm một người mạnh mẽ suốt 24 giờ trong một ngày đêm thì anh ta có thể thư giãn. Trong trường hợp như vậy phụ nữ sẽ xử sự tự nhiên hơn mà không hề bị gò bó. Đôi khi trong cơn giận dữ phụ nữ có thể nguy hiểm hơn đàn ông, còn trong một số trường hợp đàn ông có thể dịu dàng hơn phụ nữ. Những tình trạng này thường xuyên thay đổi cho nhau. Cả hai hiện tượng đều tự nhiên, không nên nghĩ rằng đấy là sự điên rồ, mất lí trí… Đấy là sự hai mặt – một phần của thiên nhiên. Bạn may mắn được nhìn vào bản chất của mình. Đừng để mất ân huệ này và đừng lo lắng cho tâm lý của mình; mấy giờ làm đàn ông, còn mấy giờ - làm phụ nữ. Nếu để ý quan sát thì không khó xác định trong bao nhiêu thời gian những nét nam tính vượt trội, còn trong bao nhiêu thời gian – nét nữ tính. Chúng luân phiên thay nhau. Trong môn yoga người ta làm phép lâu theo những bí mật bên trong này. Quan sát sự hô hấp của mình cho phép xác định chính xác thời gian của phần vượt trội. Nếu bạn thở chủ yếu qua lỗ mũi bên trái thì đấy là phẩm chất của phụ nữ. Còn nếu thở qua lỗ mũi bên phải – phẩm chất của đàn ông. Sự thay đổi như vậy xảy ra cứ trong 48 phút một lần. Sự chuyển đổi từ phụ nữ sang đàn ông xảy ra thường xuyên, đêm cũng như ngày. Khi thở bằng lỗ mũi bên trái thì bán cầu não bên phải làm việc, đấy là phần nữ. Thở bằng lỗ mũi bên phải thì bán cầu não bên trái làm việc. Có thể tự lựa chọn một cách có ý thức. Khi bạn trong cơn giận dữ hãy làm như sau: bịt lỗ mũi bên phải và thở bên trái. Sau mấy giây cơn giận sẽ đi qua, vì rằng sự gây hấn là phẩm chất của đàn ông. Bạn hãy thử xem và sẽ ngạc nhiên. Thay đổi lỗ mũi khi thở có thể đạt được những biến hóa khó ngờ. Nếu bạn cảm thấy giận dữ tất cả mọi người thì hãy thở bằng lỗ mũi bên trái, hãy cho phép mình tưởng tượng, hình dung và bạn bỗng nhiên cảm nhận được sự ấm áp tràn ngập. Một số vấn đề khác được giải quyết một cách nhẹ nhàng hơn khi trong người phần đàn ông vượt trội. Khi bạn làm việc nặng, thí dụ như khuân vác, hãy để ý đến lỗ mũi đang thở. Cần thở theo phía đàn ông. Nếu ngược lại, cơ thể sẽ nguy hiểm vì yếu. Khi bạn chơi với con trẻ hoặc đi dạo chơi với chó thì cần sử dụng những phẩm chất của phụ nữ và sự hiểu nhau sẽ được tăng cường. Phần phụ nữ cũng cần vượt trội khi bạn làm thơ, vẽ hay soạn nhạc… quả thật, nếu đấy không phải là khúc quân hành! Sáng tác khúc quân hành cần công kích, nghĩa là cần phẩm chất của đàn ông. Hãy để ý quan sát, và dần dần bạn sẽ phân biệt ra những đối cực này. Sự tồn tại của chúng là tốt đẹp: thiên nhiên cho con người có khả năng thư giãn, nghỉ ngơi. Khi phần đàn ông nghỉ ngơi thì phần phụ nữ làm việc. Nếu phần phụ nữ mệt mỏi thì phần đàn ông lại xuất hiện. Bộ máy bên trong vẫn làm việc như thế và thay đổi thường xuyên. Tuy nhiên, xã hội luôn đòi hỏi một cách vô căn cứ: đàn ông phải là đàn ông suốt 24 giờ trong một ngày đêm, mà điều này thì quá khó. Phụ nữ phải làm phụ nữ trong suốt cả ngày cũng như đêm – phải dịu dàng, yêu thương và có lòng trắc ẩn. Điều này cũng quá nặng nề. Phụ nữ đôi khi cũng muốn cãi cọ, giận dữ, vứt đồ đạc… và điều này là hay, nếu như bạn hiểu được sự thay đổi tự nhiên. Sự chuyển đổi từ cực này sang cực khác – đấy là trò chơi bên trong tốt đẹp, trò chơi của nhận thức. Trời phân chia ra như vậy ở bên trong con người bạn, để bạn có thể chơi trò ú tim với chính mình. Khi trò chơi kết thúc, khi bạn đã học xong điều cần phải học, khi đã thuộc bài thì nghĩa là bạn đã trả thi xong. Cấp độ cao nhất của sự phát triển không phải của đàn ông và không phải của phụ nữ, nó trung gian.

Từ sâu thẳm bên trong, đàn ông hiểu rằng phụ nữ có những thứ mà đàn ông không có. Phụ nữ quyến rũ và hấp dẫn. Đàn ông yêu phụ nữ, bị ám ảnh bởi phụ nữ, và từ đấy bắt đầu tất cả những muộn phiền. Cảm giác bị phụ thuộc vào phụ nữ mà mỗi người đàn ông đều cảm thấy, bắt buộc anh ta hành động để nô dịch phụ nữ, biến phụ nữ thành một nô lệ tinh thần. Đàn ông cũng sợ sắc đẹp của phụ nữ. Nàng xinh đẹp không chỉ cho anh ta; một người bất kỳ nhìn nàng, tiếp xúc với nàng đều nhận thấy điều này. Thế là lòng ghen hậm hực bắt đầu trỗi dậy trong đầu óc sô-vanh và ích kỷ. Đàn ông bắt đầu hành động với phụ nữ giống như Machiavelli cư xử với các nhà chính trị – vì rằng hôn nhân và chính trị giống nhau. Machiavelli coi tấn công là cách tốt nhất để bảo vệ, còn đàn ông hàng thế kỷ sử dụng chiến thuật này, mà từ rất lâu trước khi Machiavelli thừa nhận đây là nguyên tắc cơ bản trong mọi lĩnh vực của đời sống chính trị. Trong ưu thế của mọi loài thì tấn công, dĩ nhiên, là phương tiện tốt nhất để bảo vệ. Đi tự vệ, bạn đã để mất đất ở dưới chân, đã thừa nhận mình là thua cuộc. Bạn chỉ đơn giản là tự vệ. Ở Ấn Độ có những bộ kinh, kiểu như Manusmriti đã 5 nghìn năm nay. Kinh này viết rằng, để cho yên ổn trong gia đình đôi khi cần đánh cho phụ nữ một trận. Phụ nữ cần cảm thấy mình như ở trong nhà tù. Phụ nữ vẫn sống như thế – ở mọi quốc gia, mọi nền văn hóa khác nhau, địa vị của họ vẫn như thế cả. Tất cả là bởi vì đàn ông khao khát chứng minh ưu thế của mình… Hãy nhớ rằng, khi muốn chứng minh điều gì, trước hết người ta chứng minh sự thiếu hụt phẩm chất như thế ở trong mình. Ưu thế thực sự thì không cần đến sự chứng minh, nhân chứng hay lý lẽ. Ưu thế thực sự thì tất cả mọi người có dù chỉ một gam trí tuệ đều thừa nhận. Ưu thế như vậy có từ tính đặc biệt. Đi quở trách phụ nữ với mục đích giữ quyền lực đối với họ, đàn ông hạ thấp phẩm giá của phụ nữ. Điều gì bắt buộc đàn ông xử sự như vậy với phụ nữ? Tính đa nghi (paranoia) chứ không có gì khác. Đàn ông thường xuyên so sánh mình với phụ nữ và hiểu rằng phụ nữ vượt trội đàn ông. Thí dụ, đàn ông thua phụ nữ trong những trò chơi tình ái. Vì rằng đàn ông có thể đạt được cực khoái đơn, còn phụ nữ - cực khoái đa, và nhiều lần. Chính vì điều này mà đàn ông cảm thấy bất lực, anh ta không có khả năng đảm bảo cho phụ nữ một cảm giác đầy đủ. Điều này sinh ra những thất vọng lớn nhất trong đời: vốn không có khả năng làm cho phụ nữ cảm thấy khoái cảm nhiều lần, đàn ông lại càng không làm cho bạn tình thỏa mãn, và điều này có thể nguy hiểm cho đàn ông. Nếu phụ nữ đạt đến cực khoái thì nàng hiểu rằng một lần đối với nàng quá ít ỏi và nàng muốn nhiều hơn. Nhưng đàn ông đã không còn gì nữa, bởi thế sự láu lỉnh là để giấu đi sự tồn tại của khoái cảm.
Cực khoái – đấy là phạm vi duy nhất, nơi phụ nữ có ưu thế so với đàn ông. Khắp thế giới này, phụ nữ sống lâu hơn đàn ông 5 năm. Điều này có nghĩa là phụ nữ có khả năng miễn dịch và sức chịu đựng cao hơn. Phụ nữ ít đau ốm hơn đàn ông và nếu đau ốm thì bình phục nhanh hơn. Đấy là số liệu khoa học. Trời sinh cứ 115 bé trai thì có 100 bé gái. Cũng lạ, tại sao lại 115? Thiên nhiên biết rõ hơn. Đến tuổi kết hôn thì số lượng bé trai giảm đi 15, thế là số lượng nam nữ bằng nhau. Các cô gái có khả năng thoát chết cao hơn. Mức độ tự sát của phụ nữ thấp hơn đàn ông 2 lần, mặc dù phụ nữ nói về tự tử thường xuyên hơn đàn ông. Đàn ông thường không nói về chuyện này… phụ nữ thường làm ầm chuyện tự tử những luôn muốn sống vì họ không sử dụng những biện pháp cương quyết như đàn ông. Phụ nữ chọn thứ tiện lợi nhất, khoa học nhất, hiện đại nhất – thuốc ngủ. Một thực tế rất lạ lùng rằng só lượng viên thuốc không bao giờ quá giới hạn mà nếu vượt qua thì sẽ chết. Bởi thế, sự tự sát của phụ nữ chẳng qua là sự phản đối, đe dọa hoặc uy hiếp để người ta biết đến. Tất cả bắt đầu qui tội đàn ông: các bác sĩ, những người hàng xóm, những người thân và cảnh sát. Đàn ông vô tình trở thành kẻ tội phạm, còn tất cả có cảm tình với người vợ, mặc dù chính người vợ mưu toan tính sổ với cuộc đời. Nếu so sánh số lượng vụ giết người theo giới tính thì sự khác nhau là vô cùng lớn. Những kẻ giết người là đàn ông nhiều gấp 20 lần những kẻ giết người là phụ nữ. Và đàn ông điên rồ cũng gấp hai lần thường xuyên hơn phụ nữ. Bất chấp những luận cứ khoa học, người ta vẫn cứ tin rằng đàn ông mạnh mẽ hơn phụ nữ. Nhưng đàn ông chỉ mạnh mẽ hơn ở một điểm – thể lực. Đàn ông lao động nặng bằng chân tay giỏi hơn, còn lại trong tất cả các mặt khác thì đàn ông lại cảm thấy phụ nữ vượt trội mình. Để tránh sự thiếu hụt kia cần dùng sức mạnh để khuất phục phụ nữ. Đây là mặt duy nhất đàn ông vượt trội so với phụ nữ, đàn ông có thể dùng sức lực. Đàn ông khắc nghiệt và gây hấn, bắt phụ nữ đồng ý với ý nghĩ quái đản rằng phụ nữ là yếu đuối. Để chứng minh sự yếu đuối của phụ nữ, đàn ông chỉ trích tất cả những phẩm chất của phụ nữ. Đàn ông thường xuyên nhắc đi nhắc lại rằng tất cả phụ nữ đều yếu đuối và quả thật, điều này làm cho phụ nữ trở nên yếu đuối. Trên thực tế phụ nữ chỉ có những phẩm chất tuyệt vời. Khi đàn ông nhận thức được, anh ta bắt đầu đánh giá cao những điểm mà trước đây anh ta chỉ trích. Sự yếu đuối được coi là phận của phụ nữ. Thật lạ lùng, những tất cả những phẩm chất tuyệt vời thuộc phạm trù này. Còn ưu điểm lại là sự thô bạo và sự khiêu khích – những gì chúng ta nhận được từ thiên nhiên hoang dã.
Phụ nữ có khả năng đến tình yêu lớn. Đàn ông không thể chứng minh được khả năng có thể yêu mạnh mẽ hơn phụ nữ. Ở Ấn Độ có hàng triệu phụ nữ tình nguyện từ giã cuộc đời, họ nhảy vào đống lửa hỏa táng người mình yêu đã chết. Họ không thể hình dung nổi cuộc đời mình mà thiếu người chồng, người bạn. Có lạ lùng không, mười nghìn năm mà không có một người đàn ông nào dám cả gan nhảy vào đống lửa hỏa táng người mình yêu? Đã từng có đủ thời gian và những khả năng cho việc này… nhưng đàn ông mạnh mẽ hơn. Người phụ nữ yêu kiều và yếu đuối cháy trên đống lửa, còn Muhammad Ali tiếp tục thở hồng hộc trong phòng tập thể thao. Và anh ta được coi là người mạnh mẽ hơn!
Sức mạnh có nhiều cách đo đếm. Tình yêu có những chuẩn mực của mình. Thí dụ, để thai nghén đứa con trong 9 tháng, cần sức mạnh, tình yêu và sự chịu đựng. Không một người đàn ông nào làm được việc này. Có thể đặt tử cung nhân tạo cho đàn ông, khoa học hiện đại đã đạt đến điều này. Nhưng tôi không tin rằng anh ta chịu nổi được 9 tháng! Anh ta chắc sẽ nhảy xuống biển… Tình yêu, sự tin cậy, vẻ đẹp, sự thật, lòng chân thành – tất cả đấy là những phẩm chất của phụ nữ, chúng vượt xa bất kì phẩm chất nào của đàn ông. Nhưng trong quá khứ đàn ông chi phối xã hội và những phẩm chất của đàn ông được đánh giá cao hơn tất cả. Nếu nói về chiến tranh thì, dĩ nhiên, tình yêu, sắc đẹp hay thẩm mỹ là vô ích. Ngoài chiến trường cần có trái tim cứng hơn đá. Ngoài chiến trường cần lòng căm thù, sự giận dữ và sự say mê điên cuồng để phá hủy và chém giết. Trong 3000 năm trên mặt đất có 5000 cuộc chiến tranh. Đấy cũng là sức mạnh, nhưng sức mạnh như thế không xứng với con người, sức mạnh đó chúng ta thừa hưởng từ động vật. Sức mạnh đó thuộc về quá khứ đã ở phía sau, còn những phẩm chất của phụ nữ thuộc về tương lai hãy còn phía trước. Vì cái mà đàn ông phải chiến đấu, thiên nhiên đã tặng cho phụ nữ một món quà.
Đàn ông cần học yêu, cần làm cho con tim thành ông chủ, còn trí tuệ – người hầu. Cần phải học điều này. Thiên nhiên ban tặng cho phụ nữ điều này, đấy là những phẩm chất thiên bẩm của phụ nữ nhưng đàn ông chúng ta lại chỉ trích nó là biểu hiện của sự yếu đuối. Phụ nữ vẫn mãi mãi là phụ nữ, còn đàn ông mãi là đàn ông và những sự so sánh ở đây đều khập khễnh. Không thể nói gì về sự bình đẳng. Chúng đồng thời bình đẳng và không bình đẳng. Chúng là có một không hai. Đàn ông khó khăn trong những vấn đề của tôn giáo. Tuy nhiên, đàn ông có nét khác biệt – anh ta là người lính. Khi đụng chạm đến vấn đề, anh ta có khả năng thể hiện mọi phẩm chất. Nét nữ tính đôi khi ở đàn ông được thể hiện rõ nét hơn ở phụ nữ. Nữ tính ở phụ nữ là bẩm sinh. Còn đàn ông, để có điều này cần sự khiêu khích vì đã không có được từ lúc sinh ra. Và nếu như cả đàn ông và phụ nữ đều có những phẩm chất này thì đã gần đến ngày mặt đất sẽ thành thiên đường. Tôi rất muốn cho cả thế giới bao trùm những phẩm chất của phụ nữ. Chỉ khi đó, sẽ không còn chiến tranh. Chỉ khi đó, sẽ không còn hôn nhân, không còn dân tộc. Chỉ khi đó, chúng ta có thể sống trong một thế giới của tình yêu, của hòa bình, thế giới của bình yên và cái đẹp. Nhưng khi tôi nói rằng đàn ông cần phát triển những phẩm chất của phụ nữ thì không có nghĩa là đàn ông cần bắt chước theo phụ nữ.
Thế giới khổ vì thừa năng lượng của nam giới. Cần phải khôi phục sự cân bằng. Tôi không nói rằng năng lượng của đàn ông là không cần; cần, nhưng trong một tỉ lệ xác định. Ngày hôm nay 99% năng lượng của đàn ông chi phối, phụ nữ không còn gì, vai trò của phụ nữ trong xã hội là thứ yếu. Từ đó mà sinh ra áp lực, ganh đua, chiến tranh. Năng lượng đàn ông thống lĩnh đẩy thế giới đến bên bờ vực tự diệt vong. Điều này có thể xảy ra trong thời điểm bất kỳ nếu như năng lượng của đàn ông không cân bằng với năng lượng của phụ nữ. Đấy là hy vọng cuối cùng…
Năng lượng của đàn ông hướng đến các cuộc thỏa thuận về hòa bình nhưng thực chất là chuẩn bị cho chiến tranh. Những câu chuyện rằng tốt nhất là với nắm đấm vẫn cứ tiếp tục. Điều vô lý là người ta tiến hành chiến tranh để gìn giữ hòa bình cho thế giới. Chúng ta chiến đấu vì hòa bình. Chúng ta đã chiến đấu như thế hàng trăm năm nhưng hòa bình vẫn còn chưa đến. Trong 3000 năm có 5000 cuộc chiến. Không một ngày nào mà trong một điểm nào đó của thế giới lại không có chiến tranh. Đó có thể là Việt Nam, đó có thể là Israel, đó có thể là Kashmir – ở đâu tùy thích nhưng chiến tranh vẫn xảy ra từng ngày. Vấn đề không giải quyết được bằng việc thay đổi ý thức hệ, điều này không giúp được gì, vì rằng đàn ông đứng sau tất cả những ý thức hệ ấy. Cần cho phép năng lượng của phụ nữ tham gia.Điều này mang lại sự cân bằng cho thế giới. Đã quá lâu người ta coi thường mặt trăng, đã quá lâu người ta đề cao mặt trời. Cần làm cho mặt trăng trở nên sáng tỏ. Mặt trăng tượng trưng cho không chỉ phần phụ nữ mà còn thi ca, mỹ học, tình yêu – tất cả những gì thuộc về con tim, từ mặt trăng. Tất cả trực cảm phụ thuộc vào mặt trăng. Hãy nhớ điều này. Trong mỗi sinh linh, trong mỗi phụ nữ và trong mỗi đàn ông có cả hai loại năng lượng: mặt trời và mặt trăng. Bây giờ ta cần thích mặt trăng hơn. Chúng ta đã quá say mê mặt trời; mặt trời sẽ hủy diệt chúng ta. Để giữ trạng thái cân bằng, chúng ta cần đi ngược lại, cần ở vào khoảng giữa: mặt trăng trong một bàn tay, mặt trời trong một bàn tay khác, nhưng cả hai hoàn toàn bằng nhau. Tôi đi tuyên bố về sự bình đẳng giữa đàn ông và phụ nữ không vì những lý do chính trị mà vì sự bảo tồn cuộc sống trên trái đất. Họ cần bình đẳng, còn nếu khác thì cuộc đời sẽ bị diệt vong.
Bởi thế, hãy đi tìm phụ nữ ở trong mình. Hãy nâng niu và quí trọng phụ nữ, giúp cho phụ nữ phát triển. Đừng xấu hổ với phụ nữ, đừng tự nói với mình: “Ta là đàn ông cơ mà”. Không hề có đàn ông và phụ nữ một cách hoàn toàn, ta mang trong mình những phẩm chất của cả hai giới. Cần phải như vậy, một nửa của bạn là từ cha, còn nửa kia – từ mẹ. Bạn là kết quả của sự gặp gỡ cả hai loại năng lượng. Không nên làm một người chỉ là đàn ông, không nên làm một người chỉ là phụ nữ. Hãy giúp cho người phụ nữ bên trong của mình, phát triển những nét của người phụ nữ này, hãy trở nên dịu dàng, mẫn cảm, thụ động và biết yêu thương. Thiền sẽ dễ dàng đối với người thụ động. Thiền – không phải là cách tiếp cận năng lượng đến cuộc đời, đấy chỉ đơn giản là chờ đợi trong sự cởi mở với thế giới. Thiền sẽ đến tự mình, bạn không mang đến và không chiếm đoạt được thiền. Cần trao mình tất cả cho thiền. Và đấy là ý nghĩa của phần phụ nữ…”


Lựa chọn cây thập ác

Ngày xưa có một người nông dân theo đạo rất chăm chỉ lao động nhưng vẫn không thoát khỏi cái nghèo. Một hôm người nông dân đi ra bờ biển, ngồi lên một hòn đá và nhìn xuống bến, thấy tàu bè chở hàng hóa đến, người ta bốc hàng chở vào thành phố để bán. Trong đầu người nông dân bỗng hiện ra một ý nghĩ lỗi lầm: “Tại sao Chúa Trời cho những người này giàu có ăn không hết, trong khi những người kia lại nghèo đến mức không kiếm nổi cái để mà ăn?” Thế rồi người nông dân ngồi than vãn về sự nghèo khó của mình.
Đến giữa trưa, mặt trời đứng bóng, người nông dân đến dưới một bóng cây và ngủ quên lúc nào không biết. Trong giấc mơ người nông dân nhìn thấy một ông ông già râu tóc bạc phơ bước đến gần và nói:
- Con hãy đi theo ta!
Người nông dân bước theo ông già. Họ đi rất lâu, và cuối cùng đến một nơi có vô vàn những cây thập ác đủ loại và đủ kích thước nằm ngổn ngang.
Ông già nói với người nông dân:
- Có vô vàn thập ác ở đây. Con hãy chọn cho mình một cái và mang lên đỉnh ngọn đồi kia.
Người nông dân nhìn cây thập ác bằng vàng ròng: đẹp và lấp lánh như mặt trời. Người nông dân thích cây thập ác này, muốn đặt nó lên vai nhưng vần xoay một hồi mà cây thập ác không hề nhúc nhích.
- Không được – ông già nói với người nông dân – ta thấy con không thể nào vác nổi cây thập ác này. Con hãy thử vác cây thập ác bằng bạc, có thể hợp với sc con.
Người nông dân cầm cây thập ác bằng bạc, quả thực, nó có vẻ nhẹ hơn nhưng cũng không làm gì được. Sau đó đến lượt các cây thập ác bằng đồng, bằng sắt, bằng đá cũng vậy.
- Con không làm được – ông già nói – con hãy lấy một trong số những cây thập ác bằng gỗ.
Người nông dân chọn cho mình cây thập ác nhỏ nhất trong số những cây thập ác bằng gỗ và nhẹ nhàng mang nó lên đỉnh đồi. Người nông dân lấy làm vui mừng vì cuối cùng cũng tìm được cây thập ác vừa sức mình và quay sang hỏi ông già:
- Con sẽ nhận được phần thưởng gì cho việc mà con đã làm?
- Để con hiểu ra phần thưởng của mình – ông già trả lời – ta sẽ nói cho con biết về những cây thập ác mà con đã nhìn thấy. Cây thập ác bằng vàng mà con thử vác đầu tiên – đấy là thập ác của vua chúa. Con cứ nghĩ rằng: làm vua thật sung sướng và dễ dàng mà không biết rằng quyền hành của vua là cây thấp ác nặng nhất. Còn thập ác bằng bạc – đấy là thập ác của những ai thực thi quyền lực, những kẻ xếp sau vua. Những người này cũng có rất nhiều lo lắng và đau buồn. Thập ác bằng đồng – đấy là thập ác của tất cả những ai được Chúa Trời ban cho giàu có. Con ganh tỵ với họ và nghĩ rằng họ là những người hạnh phúc. Thế nhưng những người giàu có nhọc nhằn hơn con. Đối với con, sau giờ lao động là có thể ngủ ngon, không ai động đến mái nhà tranh và của nả nghèo hèn. Còn người giàu có thì ngày cũng như đêm cứ sợ có ai đấy sẽ lừa mình, sợ trộm cắp, sợ kẻ khác đốt nhà. Ngoài ra, người giàu có còn phải trả lời với Chúa Trời về việc sử dụng sự giàu có của mình. Đôi khi người giàu có sau một đêm trở thành tay trắng, đau khổ và dằn vặt! Thập ác bằng sắt – là thập ác của nhà binh. Hãy thử đi hỏi những kẻ từng ở chiến trường, và người ta sẽ kể cho con họ đã từng chiến đấu cả ngày cả đêm, lăn lộn trên đất khô, đất ướt, chịu nóng, chịu rét, cơn đói và cơn khát luôn hành hạ… Thập ác bằng đá – đó là thập ác của những kẻ đi buôn. Con nghĩ rằng người ta sung sướng quá chừng vì họ không phải làm việc như con? Nhưng chẳng lẽ khi nào cũng xuôi chèo mát mái? Có khi dồn hết tất cả vốn liếng vào một chuyến đi mua hàng nhưng hàng hóa bị chìm trên biển vì gặp phải cơn bão lớn, trở thành phá sản. Còn cây thập ác bằng gỗ mà con đã mang được lên đỉnh đồi – đấy là cây thập ác của con. Con than phiền rằng đời con khó nhọc, nhưng giờ con thấy đấy, đời con nhẹ nhàng hơn bao nhiêu kẻ khác. Đức Chúa Trời đã biết rằng nếu ở địa vị khác thì con sẽ hủy hoại cuộc đời mình, thế cho nên Ngài đã trao cho con cây thập ác nhẹ nhàng và khiêm tốn nhất. Bởi thế, con chthan phiền rằng phận mình hèn kém. Chúa Trời trao cho mỗi người cây thập ác theo sức lực của mình – bao nhiêu mà người này có thể vác.
Sau những lời này, người nông dân tỉnh giấc, ông cảm ơn Đức Chúa Trời về giấc mơ vừa rồi và từ đây không còn một lời than thở.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét